Powered by Blogger.

Ads

10/06/2016

HÃY NHÌN XUỐNG TRƯỚC KHI BẠN NGƯỚC LÊN!

| No comment
(Bài viết tháng 11 năm 2013)
Con! Một cô bé mồ côi cha mẹ, vẫn còn một đứa em nhỏ đang học lớp 6 nhưng vì không có điều kiện để nuôi em, con đã gửi em vào một nhà Dòng để em được các Sơ nuôi dạy và tiếp tục đi học. Về phần con, khi Mẹ mất con không còn ý nghĩ nào hơn ngoài việc sẽ đi kiếm việc làm…Nhưng được sự giúp đỡ của các Cha, các Sơ, Qúy vị ân nhân con được cấp sách đến trường như các bạn khác. Và hiện tại con là sinh viên năm 2 của Trường Cao Đẳng Sư Phạm Trung Ương TPHCM.
Tuy con thiếu thốn nhiều về tình cảm gia đình cũng như hạn chế về tài chính nhưng chưa một lần con thấy mình bất hạnh. Hơn một năm qua ở đất thị thành, được học tập và sống trong một Lưu Xá với con đó là niềm hạnh phúc nhất, con thấy mình không hề bất hạnh ngược lại con còn hạnh phúc hơn bao nhiêu người cũng mồ côi, không nơi nương tựa, những người già lớn tuổi, những bạn cùng trang lứa và những đứa em đang lang thang đầu đường xó chợ bán vé số, đánh giầy, nhặt ve chai,… làm việc nặng nhọc để có được những đồng tiền ít ỏi chỉ mong có được một bác cơm, một chiếc bánh ăn để sống qua ngày. Khi nhìn vào những hoàn cảnh bất hạnh ấy trong con như cháy lên ngọn lửa, con phải học tập thật tốt, làm việc hết mình để xứng đáng với những gì mọi người đã giúp đỡ con và điều quan trọng hơn con muốn được giúp đỡ những người nghèo khổ, những bạn học sinh nghèo vì hoàn cảnh gia đình khó khăn phải bỏ học giữa chừng.. vì hơn ai hết con hiểu rõ những tâm tư tình cảm của họ, có những người nghèo vì túng thiếu, rách đói nên phải liều mạng trộm cắp, cướp giật cũng chỉ vì họ không có điều kiện để được đi học, không có điều kiện để thay đổi cuộc đời.
Mỗi ngày con luôn phấn đấu rèn luyện bản thân, ngoài giờ đi học thời gian còn lại con đều rất trân trọng. Vì là sinh viên năm 2 nên lịch học của con dày đặc, con không thể đi làm thêm nhưng không vì thế mà con bỏ phí thời gian. Con nghĩ ra cách kiếm tiền bằng cách làm đồ handmade, con bắt đầu đi xin vải vụn mà những người thợ may không dùng đến để về và tạo ra những cái móc khóa xinh xắn, được sự ủng hộ nhiệt tình từ các bạn, con kiếm được 600.000d trong vòng 2 tuần, từ số tiền này con lại mua những nguyên vật liệu để làm lắc tay, dây chuyền… Con đã bắt đầu từ con số 0 như thế. Tự kiếm tiền bằng đôi tay của mình con thật sự rất vui, có tiền con có thể mua đồ ăn sáng mà không phải suy nghĩ, lo lắng, sợ khi cần không có tiền để chi, con có thể mua đồ ăn để dành… khi có tiền con có thể giúp đỡ những người nghèo, không nhiều, chỉ là những đồng tiền ít ỏi, nhịn một bữa ăn sáng để nhường lại cho một người già, một em nhỏ lang thang bán vé số. Khi nhìn thấy nụ cười trên môi của họ lúc nhận được một ổ bánh mì, vài đồng bạc lẻ con thấy như được tiếp thêm sức mạnh để mình cố gắng sống tốt hơn.
Giúp người không hẳn là phải có thật nhiều tiền, giúp người đơn giản là luôn biết cảm thông và chia sẻ với những mảnh đời bất hạnh. Những hành động tuy nhỏ nhoi thôi nhưng nhiều người cùng chung tay góp những phần nhỏ nhoi ấy sẽ tạo nên những điều tốt đẹp, tuyệt vời nhất. Vậy nên, con rất mong các nhà hảo tâm, các tổ chức từ thiện, mỗi gia đình, các bạn trẻ hay cùng chung tay giúp đỡ những người nghèo, những mảnh đời bất hạnh để họ có động lực vượt qua khó khăn, thử thách, có điều kiện để thay đổi cuộc đời trở thành những người có ích cho xã hội.
____TUYỀN MISUN____

Tags :

No comments:

Post a Comment